Half Moon 09.
Quảng trường.
Nhân vật: Hắn quay lại, anh lính đỏ đã biến đâu mất.
Thằng hề dáo dác nhìn xung quanh, rồi nhận ra có mảnh giấy gì rơi xuống trước mặt mình. Theo phản xạ, hắn đưa tay chụp lấy. Mở ra xem.
Cảm ơn.
Hân hạnh được gặp anh Ishaq.
Mordin.
"Nghiêng đầu im lặng rút quyển sổ ra, Mordin ghi chú gì đó rồi lại đút vào túi."
Pffftttt lại bị lừa rồi!
Thằng hề bất chợt cúi gập người xuống, một tay ôm bụng, tay còn lại bụm miệng để tiếng cười không phát ra. Cả người hắn run lên bần bật, mắt thì vẫn trừng trừng nhìn vào khoảng không. Tay che đi cái miệng đang cười toét hết cỡ. Hắn đang phấn khích, rất phấn khích.
Hắn, bị lừa, những hai lần.Thú vị, thú vị quá.
.
.
.
Khoan đã, hắn chợt nhớ.
Thằng hề đi về phía con đường nhỏ dẫn ra rừng. Không thấy anh ta đâu cả.
Không nghĩ lâu, hắn lấy đà bật nhảy, nắm lấy cành cây to đưa ra trên đầu mình. Lộn người một vòng, đáp xuống cành cây. Nhìn xung quanh.
Vẫn không thấy, thằng hề liền nhảy từ cành cây này sang cây khác, leo lên ngọn cây để nhìn cho rõ. Hắn lại tiếp tục nhảy sang cây khác, trèo lên cao hơn, nhìn quanh.
Kia rồi. Thoáng thấy chỏm tóc đỏ quen quen. Không để lỡ mất cơ hội, Ishaq liền đu như bay trên cây lại chỗ anh lính.
Hắn tốn gần hai mươi năm phần đời của mình ở gánh xiếc không lúc nào là vô ích. :v
Trời ei có đi bộ thôi mà nhanh quá vại, chưn dài quá đi chậm lại xíu được hôn. :v
Thằng hề sau một lúc cật lực đu cây như Tarzan thì hắn cũng tới được chỗ anh lính, mừng ghê hông có lộn người. Hắn lấy đà đu nhanh hơn lên mấy cái cây cách Mordin mấy bước.
Hắn đáp xuống cây vừa lúc người ta đi tới, Ishaq quặp chân vào cành, thả ngược người xuống đối mặt với anh lính, tay giơ ra ngăn ảnh lại, tay kia giữ chiếc mũ đen để nó không rơi xuống.
Ảnh nhìn hắn, hắn nhìn ảnh, bàn tay trống vẫn giữ nguyên trước mặt người đối diện. Ngón tay hắn xòe ra.
Ít phút sau, một vật thể tròn dẹp màu vàng nảy lên từ kẽ tay thằng hề. Một đồng vàng. Không phải đồng vàng bình thường, nếu tinh tế sẽ nhận thấy hình ảnh được khắc trên đó: cái mặt dài, chiếc miệng cười toe toét, hình xăm giả bàn cờ, cái mũ đen, tất cả đều được cách điệu, theo một cách ma quái nhất.
Rồi đồng xu tự lăn trên tay hắn, không, là hắn đang di chuyển ngón tay để nó chuyển động. Ishaq thảy nhẹ, để nó lọt thỏm trong bàn tay. Hắn tung đồng vàng lên rồi nhanh chóng chụp lại, chìa đồng xu ra trước mặt Mordin.
Đồng vàng đã chuyển thành đồng bạc.
Ishaq nhét vào túi áo anh lính. Hắn bỏ mũ để lên đầu gối. Hai tay rảnh rang vừa linh hoạt vừa dứt khoát huơ trong không trung, ngôn ngữ kí hiệu.
Không biết bao giờ mới gặp lại, quà làm quen.
Không biết anh ta có hiểu hay không. Dù sao, hắn đã làm hết những chuyện mình muốn làm.
Xong chuyện của hắn, nán lại lâu thêm cũng chỉ tổ vướng công việc của người ta, thằng hề đội lại mũ, tí tởn đưa tay lên trán chào kiểu nhà binh rồi bật dậy và lẩn mất tiêu vào những tán lá rộng.