by Nocturne Sun Mar 18, 2012 10:06 pm
Sunday, Spring 30
10:15 AM
Bryant
Trên đường phố nhộn nhịp, các cô gái đang diện những bộ váy xinh xắn để chào đón lễ hội mùa xuân, ai ai cũng rạng ngời. Thay vào đó, ở một góc phố, có một "cô gái", ừ thì cũng khá xinh xắn, đang đứng đó, mặt mày cău có, dáng đứng thì thô lỗ, thật là hỏng hết cả vẻ đẹp của chiếc váy duyên dáng đang mặc.
Thật là, nghĩ lại lúc sáng đúng là tức chết mà.
Chuyện là, không biết tai sao hôm qua bỗng dưng có một chiếc váy được gửi tới nhà hai chú cháu .Nghe đâu phong phanh mai là lễ hội mùa xuân, có cuộc thi gì đó dành cho phái nữ. Nhưng thật kì lạ, ai lại gửi váy cho một gia đình toàn nam giới làm gì?
Nhìn kĩ lại chiếc váy cũng không đến nỗi nào. Hoa văn rất tinh tế với màu chủ đạo là màu hồng.
Nó hợp với Jou không nhỉ?
Khẽ đưa mắt nhìn Jou, rồi lại nhìn lại chiếc váy, Lull lập tức thu suy nghĩ đó lại. Thực sự thì không biết Jou có hợp với váy không, nhưng màu hồng là không thể. Chợt bên tai Lull vang lên câu nói:
- Lull, hay cháu mặc nó vào ngày mai đi.
Lull lập tức nhìn qua ánh mắt Jou, trong đó trộn lẫn giữa nghiêm túc và giễu cợt.
- Ca-ca-ca-cái gì?????????????? - Lull gần như hét lên - Chú vừa nói cái gì cơ? Cháu làm gì cơ? Ai mặc váy cơ?
Jou điềm tĩnh đưa chiếc váy lên ngang mặt Lull, nói:
- Nhìn xem, kích cỡ vừa với cháu này.
- Th-thì sao?????? - Thằng bé vẫn tiếp tục hét lên.
Nhưng Jou vẫn giữ vẻ mặt chú-vô-tội, tiếp tục nói:
- Mai là lễ hội, cháu thử chơi xem nào? Nhé?
Đôi mắt Jou thành khẩn nhìn thằng cháu, khiến nó cũng hơi nhột. Nhưng quyết không thể để đôi mắt đó làm mình mềm lòng được.
- Cháu không mặc! Chú mặc nó đi!
Jou vẫn tiếp tục nói với giọng điệu thành khẩn:
- Mặc đi mà, nhé?
Mặc dù đã quyết không động lòng trước Jou, nhưng không biết tại sao, một lúc sau, thằng bé đã nhăn nhó đồng ý. Sự thực thì đôi khi Jou thật đáng sợ...
Để rồi kết cục là hôm nay đây, với chiếc váy kì dị, thằng bé đứng giữa quảng trường chơi vơi một mình. Jou đi đâu không biết, hình như là về nhà lấy cái gì đó. Lạy trời, đừng là thứ kì dị nào đó là được.
- Lull!
Giọng một người đàn ông từ xa vọng qua. Lull nhíu mày, cuối cùng cũng đã đến rồi, chú chậm chạp quá đấy.
- Xin lỗi, chú phải lục cả cái vali lên mới thấy nó, lúc sáng quên béng mất.
Rồi dịu dàng vòng tay qua cổ Lull, đeo vào đó một chiếc dây chuyền có hình con bướm màu bạc tuyệt đẹp, viên đá trong suốt ở giữa. Hình như Lull đã từng nhìn thấy nó rồi.
- À, đây là dây chuyền của Vanessa, hồi đó chị ấy có tặng chú, giờ cho lại cháu đấy.
Trên khuôn mặt Jou hiện rõ vẻ hạnh phúc khi nói về quá khứ. Lull hơi ngạc nhiên, rồi lại đỏ mặt. Dây chuyền của mẹ ư, có ngày Lull vẫn còn có thể nhìn lại được...
Sau khi xúc động một hồi, Lull bỗng nhớ lại hoàn cảnh của mình, vội vàng lên tiếng:
-C-cháu phải làm gì với bộ váy kì cục này đây?
Rồi đưa mắt nhìn xung quanh xem có người bạn nào không, hy vọng là sẽ không xui xẻo mà bắt gặp người quen lúc này.
Last edited by Road to the Wind on Mon Mar 19, 2012 8:01 pm; edited 1 time in total